Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Thần thoại Pokemon | Chap 11-15 | Fan Fiction


Chap 11 : Điều ước của con người

Jirachi dần dần bình phục,trong lều chỉ còn cậu và bà mẹ đang ru con ngủ, thỉnh thoảng lại ho khùng khục từng tiếng. Bà không nói chuyện với Jirachi vì cuộc sống khổ cực đã làm bà không còn tin vào phép mầu cũng như thần thánh, bởi vậy bà dửng dưng và hoài nghi với Jirachi.

Bên ngoài có tiếng gõ cửa, nghĩ là chồng về, bà hấp tấp ra mở. Nhưng đó lại là 1 con DelibirdTốt bụng đi ngang qua đã cho nhà bà vài quả trừng nóng.



Đúng lúc đó, con Growlithe sủa vang về phía cửa sau. Mọi người vội chạy ra thì kinh ngạc thấy Ruin đang vật lộn với một con Rhyperior ! Cậu đang cưỡi trên đầu nó



_ Delibird, Growlithe cứu con tôi với!

2 con pokemon xông tới nhưng Growlithe không địch nổi hệ rock , còn Present của Delibird vô tình làm con tê giác mạnh thêm. Rhyperior hất Ruin xuống dất và sắp sửa dùng cái sừng lớn của nó thì :

_Doom DeSire!

Rhyperior bị hất văng ra bởi đòn đánh của Jirachi, người mẹ vội vàng bế Ruin đang bị thương ở chân vào nhà.

_Con ơi sao lại đến nông nỗi này?

_Con nghĩ nếu nhà minh có nó kéo xe chở đồ thì tốt biết bao, nhà mình có thể dọn sang chỗ khác, ở đây sống khổ quá. - Ruin thì thào.

2 mẹ con ôm lấy nhau khóc nức nở. Jirachi lặng lẽ dùng Healing Wish chữa cho cậu. Cả 3 lại ngồi chờ bố cậu về.

_Hôm nay bố về trễ quá, hay là gặp bão tuyết? Jirachi biết không?mình ước phải chi nơi đây không còn tuyết nữa, ra noài trời chỉ thấy mùa xuân thôi, mình cũng chưa biết mùa xuân là gì, chỉ biết là đẹp lắm, ấm lắm

Jirachi khẽ mỉm cười:

_Vậy câu thử nhìn ra ngoài xem, biết đâu điều ước thành hiện thực



Nghĩ rằng Jirachi đang đùa mình , nhưng Ruin cũng đứng dậy ra ngoài xem sao.

Kì lạ thay, thay vì đấy là thế giới trắng xóa mà cậu vẫn thấy, bây giờ là 1 cánh đồng hoa tuyệt đẹp, ánh mặt trời chói chang, bướm Beautifly bay lượn khắp nơi.tất cả đều lấp lánh kìa ảo trươc mắt Ruin






_Jiachi , mẹ ơi , ra đây mà nhìn xem, hình như con mơ hay sao đấy

Bà mẹ chạy ra và cũng ngỡ ngàng không kém, 2 mẹ con ôm châm lấy nhau sung sướng.



Xa xa trên cánh đồng, có thấp thoáng bóng người đi tới. Growlithe sủa lên mừng rỡ



_PaPa đã về!

Ruin chạy đến ôm chặt lấy bố mình, không kìm được 2 hàng lệ tuôn trào. Cả gia đình chạy đến đoàn tụ, quây quần bên nhau, ngỡ như đây là 1 giấc mơ.

_Jirachi, là cậu làm đúng không, cảm ơn cậu nhiều, nhiều lắm

bất ngờ, Arceus DialgaPalkiaGiratina xuất hiện, "Chuyện gì đã xảy ra vậy?". LatiosLatiasxuất hiện

_Thưa ngài theo chúng thần vừa tìm hiểu được thì điều ước của một cậu bé loài người đã đưa trái đất thoát khỏi kỉ băng hà ạ.

Dialga nhắc:

_Thưa ngài Arceus , chúng ta phải loại bỏ con người để cứu lấy thế giới sau này

_Được rồi

Chiếc vòng trên lưng Arceus sáng lên, vị thần tối cao sắp sửa dùng quyền năng mạnh nhất

_Judgement



Chap 12 : Con người và Pokemon




Các thần hồi hộp chờ đợi, bất chợt vòng sáng trên lưng Arceus dịu lại. DialgaPlakia hỏi :

_Ngài Arceus xin hãy nghĩ cho thế giới chúng ta, con người cần phải bị tiêu diệt

_Các ngươi nhẫn tâm tiêu diệt những sinh vật như thế này sao?

Nhìn thấy cảnh gia đình Ruin vui vẻ bên nhau, Dialga chợt chạnh lòng

_Nhưng còn tương lai, ngài Arceus ?

_Tương lai hoàn toàn có thể thay đổi được, tất cà đều phụ thuộc vào hôm nay của chúng ta. Có thể con người sẽ phạm nhiều sai lầm nhưng ai bảo họ không thể sữa chữa? Những con người nhỏ bé kia dường như mang cho ta một cảm giác ta chưa thấy bao giờ, gọi nó là gì nhỉ Jirachi?

_Họ goị nó là tình yêu, thưa ngài

_Đúng vậy, dù chưa hiểu về nó lắm nhưng ta tin nó sẽ dẫn dắt con người vượt qua mọi khổ đau để sống, cho người khác và cho chính họ

_Jirachi, hãy ban cho con người thêm 1 điều ước nữa đi, có được không?

_Bất công quá thưa ngài, con người được đến 2 điều ước.Giratina bất bình

_Điều ước vừa rồi là do tình thế bắt buộc gây ra bởi điều ước trước, con người vẫn chưa có điều ước thật sự cho họ

Tuân lệnh Arceus , Jirachi bay xuống chỗ Ruin

_Ruin thân mến, tôi sắp trở về với giấc ngủ 1000 năm rồi, nếu may mắn con cháu cậu có thể gặp lại tôi lần nữa!? Trước khi chia tay, tôi muốn nói tôi rất cảm ơn cậu, đừng hỏi vì sao. Nào cậu bé của tôi, hãy ước đi, điều gì cậu mong muốn nhất trong cuộc đời này?



Gạt nước mắt, Ruin ôm lấy Jirachi, cậu bé nhìn mọi người, nhìn Jirachi và ước:

_Tớ ước rằng Jirachi sẽ có 1 điều ước cho riêng mình

Tất thảy mọi người đều ngỡ ngàng, Ruin bẽn lẽn giải thích:

_Tớ thấy bất công cho Jirachi quá, cậu thực hiện điều ước cho mọi người mà không có được điều ước cho riêng mình

_Cảm ơn, cảm ơn cậu rất nhiều, Ruin. Nhất định tôi sẽ không bao giờ quên cậu đâu

Thế rồi, trước mặt mọi người, trước mặt trời rực rỡ của ngày mới, Jirachi bắt đầu ước

_Tôi ước...



Con mắt thứ ba bắt không còn khép nữa. Mọi người im lặng chờ đợi.

_Tôi ước pokemon và con người sẽ là bạn của nhau. Mãi mãi.

Chap 13: A new day has come



Sau khi Kỉ Băng Hà kết thúc một vài năm, Trong ngôi làng của con người bỗng xuất hiện một cô gái lạ mặt, gặp ai cũng bảo hãy đến Đỉnh Mt.coronet vào ngày đầu tháng sau để nhận phước lành của thần linh.



Cô gái sau đó đi vào rừng và thoắt cái biến thành con pokemon rồng màu đỏ xinh đẹp:

_Latios, em đã báo tin cho con người rồi, anh đã báo cho các pokemon chuẩn bị chưa?

_Được rồi Latias, tất cả đã sẵn sàng

2 con pokemon cùng nhau bay vút lên trời xanh:

_uhm, tại sao ngài Arceus lại tổ chức buổi lễ này nhỉ?

_Em không biết, từ sau khi từ tương lai trở về, Ngài trở nên lạ lắm, quan tâm đến con người hơn, còn bảo các legend khác bảo trợ cho con người nữa chứ.

_Ngài phải thuyết phục mãi, Groundon và Kyogre mới chịu nghe đấy

Thấm thoắt cái ngày quan trọng đã đến, Buổi lễ thống nhất con người và Pokemon

Tất cả các pokemon từ khắp nơi đều lũ lượt kéo về: PigeottoSwellowFearow...bay rợp trời, mặt đất rung động bởi từng đàn CameruptAggronTyranitar...

 







Sau khi các pokemon đã có mặt đông đủ thì con người xuất hiện. Không phải ai cũng đến vì nghi ngờ thông tin trên nhưng tất cả mọi người có mặt đều không khỏi ngạc nhiên trước cảnh huyên náo đông đúc của các pokemon nơi đây.

Bỗng một cậu thiếu niên cưỡi con Arcanine to lớn chạy đến, khuôn mặt cậu bừng sáng khi thấy cảnh tượng này






_Ruin! Anh đã đến rồi! Em sợ quá, nhỡ các pokemon này ăn thịt chúng ta thì sao?

_Không sao đâu,Tain! anh đã bảo rồi, pokemon và con người là bạn kia mà!

Đúng lúc đó, trên bầu trời bỗng rực sáng. Đàn pokemon đang huyên náo bỗng lặng im, từng con, từng con chợt cúi mình xuống. Con người ngạc nhiên không biết xử trí thế nào. Ruin bảo mọi người hãy cúi xuống tôn kính vị thần toàn năng của thế giới,

Arceus xuất hiện



Từ trên cao, một sinh vật trông như con kì lân trắng với chiếc vòng sáng trên lưng từ từ đáp xuống, trên vai nó có 1 con mèo hồng nhỏ đuôi dài và bay xung quanh là 3 con pokemon trông giống con mèo nhưng có màu xanh, đỏ và vàng.

_Hỡi toàn thể nhân loại, con người và pokemon nghe đây, Ta, Arceus vị thần Chân Lý và là thần sáng thế, đến đây để tiến hành buổi lễ dung nạp con người và pokemon này

Chap 14 : Thử thách của thần linh


Sau Arceus , các legends khác lần lượt xuất hiện, cả đất trời rực sáng. Mọi người trầm trồ trước sự mạnh mẽ của Groudon, mềm mại của Kyogre, oai vệ củaRayquaza, rực rỡ của Ho-oh, thanh nhã của Lugia,...




_Hỡi các pokemon khắp nơi trên thế giới, từ biển cả, rừng sâu, sa mạc hay bầu trời. Từ hôm nay ta tuyên bố chức danh Sứ giả của thần linh, những kẻ sẽ thay mặt thần linh cai quản thế giới này.



Các pokemon im lặng chờ đợi.

_Chức danh đó sẽ thuộc về... Con cháu của Adam và Eva hay như chính họ gọi : Con Người. Từ hôm nay, các pokemon hãy hợp tác và giúp con người hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Có tiếng xì xào ngày một lớn từ các pokemon

_Về phần con người, các người cũng phải hứa sẽ bảo vệ pokemon và không bạc đãi chúng. Nào toàn thể nhân loại hãy cùng ta thực hiện lời hứa đó

Tiếng bàn tán giảm dần, các pokemon vâng lệnh Arceus và cùng hứa với con người

_Nào, con người, các ngươi hãy bầu ra một vị thủ lĩnh, người sẽ lãnh đạo con người cùngpokemon và nhận các đặc ân của chúng ta

Lúc này thì trong hàng ngũ con người bắt đầu rối loạn, ai cũng muốn mình nhận được chức danh cao quý đó. Nhân lúc đó, các pokemon bất bình bắt đầu náo loạn gây ra cảnh huyên náo. Arceusphải dùng đến Hyper voice - "TẤT CẢ IM LẶNG"

AzelfMespritUxie nói với Arceus :

_Đường đột thông báo như vậy khó tránh khỏi các pokemon không đồng ý, chúng ta phải nghĩ cách làm các pokemon tâm phục khẩu phục



Arceus suy nghĩ rồi nói:

_Vậy thì ta sẽ giao cho con người một thử thách, nếu người nào vượt qua được thì người đó sẽ thành thủ lĩnh, được chứ

Các pokemon đồng ý. Con người thì lúc này lại đùn đẩy cho nhau vì họ biết chẳng dễ gì mà vượt qua thử thách của thần linh.

Mãi một lúc sau, Ruin bước lên phía trước và nói : "Tôi sẽ làm".



Arceus chợt nhận ra cậu bé này và mỉm cười:

_Ruin phải không ? Cậu bé đã cứu cả thế giới khỏi Kỉ Băng Hà, đây là nhiệm vụ của cậu : Hãy lên đến tầng mây thứ 9, nơi ở của các vị thần, chúng ta sẽ chờ cậu ở đó.

Ruin thoáng có chút lưỡng lự và rồi cậu mấp máy:

_Tôi đồng ý

Chap 15 : Đường đến thượng giơí


Sau khi các vị thần đi khỏi, mọi người đều trách Ruin đã dại dột, trước nay chưa ai từng đến đước thế giới các vị thần. Ruin cũng đang nghĩ cách thì 1 con Pigeot xuất hiện xin được giúp đỡ .



Nó sẽ chở Ruin đến đấy để trả ơn cậu đã cứu thế giới khỏi băng hà. Tain xin cậu ở lại vì việc này quá nguy hiểm. Nhưng Ruin quyết tâm ra đi vì đây là chuyện câu phải làm cho toàn thể nhân loại.

Thế là cậu cùng Pidgeot bay lên...



Thoắt cái họ đã lên đến bầu trời, không khí càng lúc càng loãng và lạnh, Ruin run cầm cập.

"Cố lên Ruin" - Pigeot động viên

Thế nhưng bay đến tầng mây thứ ba thì cả Pidgeot cũng kiệt sức, nó chao đảo dần.

"Pidgeot, để tôi" - một con Flygon bất ngờ xuất hiện.



Pigeot bèn để Ruin trèo sang Flygon to lớn và Flygon giúp cậu tiếp tục mang cậu vượt qua tầng mây thứ ba. Đối với nó thì Ruin là ân nhân vì đã trả lại những sa mạc xinh đẹp cho nó sau Kỷ băng hà.

Thế nhưng, khi qua đến tầng mây thứ 5 thì Flygon cũng không lên tiếp được nữa. Ruin kiệt sức, buông tay và rơi xuống. Bỗng nhiên từ đâu, một con Dragonite đỡ lấy cậu và tiếp tục cuộc hành trình.



Cả hai đã xuyên qua tầng mây thứ 7.

"Cố lên Dragonite" - Ruin động viên.

Vượt qua tầng mây thứ 8, cậu nhìn thấy tầng ozon của Rayquaza trên cao. "Cố lên, chúng ta sắp tời rồi!"



Nhưng Dragonnite đã kiệt sức, nó cố mấy cũng không lên được nữa, Ruin lấy đà, chỉ còn một chút nữa thôi. Cậu nhảy lên....

Tỉnh lại cậu thấy mình đang ở một nơi bốn bề mây trắng, không còn lạnh nữa, cảm giác ở đây như mùa hè vậy.

_May mà mình giúp cậu ta, không thì nguy rồi, mà Latios đâu rồi nhỉ? - Latias đang tàng hình nói

Ruin nhìn thấy cánh cổng thiên đàng được trạm chổ tuyệt đẹp. Những con Altaria mở cổng cho cậu.



Bất ngờ có tiếng nói

_Dừng lại, cậu không đước đi tiếp, tôi là Lucario, người bảo vệ ở chốn này.



Ruin dừng lại, cậu biết không thể vượt qua con pokemon chiến binh này. Bất chợt Arcanine lao tới vật lôn với Lucario




_Latios, anh mang Arcanine lên đây phải không?

_Cậu ta nài nỉ quá, anh không nỡ. Nhưng Arcanine cũng không đấu nổi Lucario đâu

Thật vậy, Lucario né được mọi đòn và dùng Close Combat đánh bại Arcanine



_Cậu chủ đi đi, tôi sẽ kìm chân hắn. - Arcanine bị thương, nhưng vẫn hết sức dũng cảm.

Ruin toan chạy đi nhưng cậu nghĩ lại.

_Không, ta sẽ không bỏ rơi pokemon của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét