Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Thần thoại Pokemon | Chap 71-End | Fan Fiction


Chap 71: Phán quyết cuối cùng
Tất cả các Pokemon không thể thốt lên 1 lời nào sau câu nói đó. Chúng không thể tin được là vị thần đầy quyền năng của vũ trụ lại muốn huỷ diệt con người. Đấng sáng Thế đột ngột hỏi Mew:
_Sự sống đầu tiên của thế giới này đến từ đâu?
_Thưa…thưa ngài, đến từ đại dương ạ.
_Tốt, vậy thì nó cũng sẽ kết thúc trong đại dương!
1000 cánh tay của Đấng Sáng thế giơ lên trời cao. Tức thì, trời đổ mưa như trút nước. Ngoài biển cả, sóng động dữ dội. Tất cả nhìn Kyogre:
_Không, không phải tôi, sức mạnh này là của Đấng Sáng Thế, tôi không thể ngăn nó lại được!
Đấng sáng thế lại tiếp tục:
_Chẳng bao lâu nữa, biển cả sẽ nhấn chìm thế giới này cùng con người và tất cả nền văn minh của chúng. Tất cả Pokemon hãy theo ta, ta sẽ đưa các ngươi đến 1 vùng đất mới.
Đấng Sáng Thế nhìn xuống quả cầu Wonderball nằm trơ trọi dưới đất, Thần nhấc nó lên:
_Từ nay, ta đặt tên nó là Destiny ball, quả cầu sẽ đưa chúng ta đến The Lost World! Thế giới bị lãng quên
_Có thế giới như thế sao?
_1 thế giới thuộc về hành tinh thứ 10 của Hệ Mặt Trời, nơi mà chưa ai từng biết đến.
Quả cầu Wonderball rực sáng, nó trở nên rực rỡ và đẹp hơn bao giờ hết. Chữ W trên thân nó hoá thành chữ D(Destiny).Đấng Sáng thế phẩy tay, nó bật mở.:
Từ quả cầu toả ra 1 luồng không gian kì lạ. Thông qua nó, tất cả các legend nhìn thấy 1 thế giới rất đẹp. Nó có cây xanh, núi cao, biển rộng. Nhưng tuyệt nhiên không có bong dáng con người hay Pokemon, chỉ có những con thú kì lạ vừa lạ vừa quen đang sống ở đó
_Thế giới này chỉ có những sinh vật không phải Pokemon( động vật: chó, mèo, chuột…bình thường) Ta sẽ đuổi chúng đi để Pokemon sinh sống. Tất cả hãy theo ta nào!
Không 1 con Pokemon nào nhúc nhích cả
_Các người chống lại lệnh của ta sao?
_Thưa cha!
Arceus lên tiếng, nó đến gần Đấng Sáng thế
_Xin cha cho con biết vì sao phải huỷ diệt con người và nền văn minh của họ?
_Ta tin là con biết câu trả lời, Arceus ạ. Dialga đã cho con nhìn thấy tương lai rồi phải không?
Arceus giật mình. Đó đã là chuyện của hang nghìn năm trước. Vào Kỉ Băng Hà, Dialga đã đưa nó đến tương lai và xem những tội ác của con người. Chính nó sau khi xem xong cũng đã có ý định huỷ diệt con người.
_Con người, sinh vật nhỏ bé mà nguy hiểm vô cùng được tạo ra bởi điều ước của Jirachi. Ta đã thấy rõ, trong tương lai, chúng không ngừng các hoạt động huỷ hoại thiên nhiên. Chúng phát động chiến tranh gây thảm hoạ khắp nơi. Chúng sỡ hữu những thứ vũ khí có thể huỷ diệt sự sống trên Trái Đất vài nghìn lần.
_Thưa cha, con người có nhiều loại ! và quan trọng nhất, họ có trái tim và biết suy nghĩ!
_Đừng biện minh cho chúng Arceus. Con và các Pokemon lâm vào tình trạng điêu đứng lúc nãy không phải cũng là vì con người( ý nói Paris) gây ra sao? Đừng uỷ mị như thế. Với vấn đề này, chúng ta cần phải dứt khoát! Con muốn thế giới này giống như Contrary World sao?
_ Con tin vào con người!
_Arceus!
Arceus bị Đấng Sáng thế giáng 1 chưởng ngã nhào xuống đất. Các legend hốt hoảng chạy đến đỡ nó
_Không nhiều lời nữa, nước biển sắp dâng đến đây rồi, hãy theo ta mà đi vào quả cầu này!
Không 1 con pokemon nào trả lời. Bất thình lình, 1 giọng hát trong trẻo cất lên . Tiếng hát vang lên giữa bầu trời mưa bão. Giông hát thật nhẹ nhàng mà đầy sức mạnh. Arceus đang cất lên khúc Khải Hoàn Ca của mình. Những đám mây đen nặng nề bắt đầu bị xoá nhoà, biển thôi dậy sóng và bắt đầu rút dần. Đấng Sáng thế lặng im, không nói gì:
_Con hy sinh lần hát cuối cùng của mình để ngăn chặn Đại Hồng Thuỷ của ta sao?
_Con người và Pokemon là bạn, thưa cha, không thể thấy họ lâm nguy mà không cứu!
Đấng Sáng thế thở dài:
_Vô ích, con chỉ có thể cản được sức mạnh của ta trong 100 năm là cùng. 100 năm sau, cơn Đại Hồng Thuỷ sẽ lại tiếp tục. Nếu như giữa Pokemon và con người vẫn chưa dứt khoát được, ta cho tất cả 3 ngày để suy nghĩ. Sau 3 ngày, nếu hai bên không tách nhau ra, ta sẽ giáng 1 đòn trừng phạt khác. Jirachi, đừng nghĩ rằng có thể dung điều ước của mi để ngăn cản ta! Hãy lựa chọn đi:Pokemon hay là con người?
Đấng sáng thế dần biến mất trong ánh hào quang. Arceus thều thào nói với các pokemon:
_các ngươi có tin vào con người không?
_Chúng tôi tin, thưa ngài!
_Dù con người đã gây ra nhiều điều xấu những họ là những người bạn tuyệt vời
_Pokemon và con người có thể chung sống hoà hợp với nhau( Shaymin nói)
_Tốt, tốt lắm, nhưng bây giờ chúng ta chỉ có thể chọn 1. các ngươi có sẵn long hy sinh đến cùng vì con người không?
Tất cả im lặng. mew , Jirachi, Celebi tiến lên gật đầu, lần lượt các legend khác cũng gật đầu theo
Arceus tiếp tục, lần nãy nó mỉm cười
_Không cần đến 3 ngày đâu, có lẽ ta đã có quyết định cho riêng mình rồi. Có lẽ đây là cách tốt nhất.
Arceus bắt đầu truyền suy nghĩ đến cho các pokemon khác. Aris và Nôe ngẩn ngơ không hiểu gì. Bất chợt Arceus quay sang 2 đứa nó:
_100 năm nữa cơn Đại Hồng Thuỷ sẽ trở lại, ta muốn hai cậu hãy sẵn sang để bảo vệ con người. Có thể đóng 1 con thuyền lớn chẳng hạn, chờ đến khi Hồng Thuỷ kết thúc.
Nôe nói:
_Ngày hãy tin vào tôi, nhất định tôi sẽ làm được!
Arceus quay sang Aris:
_cậu là người đã giải được câu đố của Unown có phải không?Thông minh lắm!
Arcis đỏ mặt:
_Không có gì đâu, ngài quá khen
_ Như thế này đi, Ta muốn cậu, dù là kiếp này hay kiếp khác, hay luôn luôn bảo vệ mối quan hệ giữa con người và Pokemon nhé, có được không?
_Thưa ngài, việc này…
_Xem như ta xin cậu, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. tất cả những gì chúng ta biết vềPokemon sắp trở thành tro tàn rồi( Ash)
_Ngài Arceus, thế nghĩa là sao?
Arceus không nói gì, nó quay sang jirachi
_Chúng ta bắt đầu thôi, hãy gửi lời xin lỗi của ta đến toàn thể những con người yêu quý Pokemonnhé
_Ta ước, tất cả những gì liên quan đến Pokemon , kể cả những kí ức về chúng ta sẽ được trao đổi với những sinh vật trong The Lost World và ngược lại
Nước mắt Jirachi bắt đầu chảy, tất cả các legend cũng lần lượt khóc theo . Tiếng khóc của chúng nức nở vang lên khắp nơi.
_Làm đi Jirachi, đừng để con người phải hứng chịu thêm 1 thảm hoạ nào nữa!
_Điều ước của ngài, …sẽ thành hiện thực!
Con mắt thứ 3 của nó bật mở. 1 luồng sáng mãnh liệt soi sáng khắp cả đất trời. Nó chiếu thẳng vào Destiny Ball! Quả cầu định Mệnh bật mở. 1 luồng xoáy xanh biếc hiện ra vút cao trên bầu trời!
Lần lượt, các Pokemon bắt đầu bay lên . Groudon, Kyogre, những con Pokemon khổng lồ…dần bay vào luồng sáng xanh biếc đó . Khắp đó đây, vô số con Pokemon bay đến cùng nhập vào luồng sáng. Luồng sáng ngày càng lớn mạnh, nó vươn ra toả khắp bầu trời. các pokemon khác nhau, đủ chủng loại, to có nhỏ có… đều bị đưa lên và mất hút trong luồng sáng. Khắp nơi vang lên tiếng gọi của chủ nhân bọn chúng! Aris và Nôe nước mắt lưng tròng, kông nói lên được 1 lời nào…
Từ đỉnh MT. Coronet, kể cả những linh hồn cũng bắt đầu đến với luồng sáng.Ruin cưỡi con Arcarnine, bay qua những đám mây, Hein và Emertis nắm tay nhau cùng bước đến, Achiles cùngLucario cũng thế…Tất cả bọn họ, tuy gương mặt phảng phất 1 nét buồn nhưng tất cả đều rất mãn nguyện. Hò hoà vào luồng sáng rồi biến mất.
Dưới mặt đất, những công trình kiến trúc bắt đầu bị cuốn vào, ngôi đền Arceus kêu lên răng rắc rồi bị nhấc bổng lên bay vào luồng sáng. Vô số Pokemon bị cuốn theo. Arceus ngậm tăm nhìn cảnh tượng hùng vĩ và xót xa đó. Aris đến bên nó. Nước mắt không ngừng rơi ra:
_Ngài Arceus, không thể nào, xin đừng để tất cả kết thúc như vậy!
_Ta không biết, có lẽ đây là cách tốt nhất. Từ nay ta giao quyền cai trị thế giới này cho con người, hãy cố mà làm cho tốt!
_Có cách nào cho Pokemon trở lại vớpi con người không?
_Có lẽ…khi con người chứng tỏ được mình xứng đáng với niềm tin Pokemon dành cho họ. Đấng sáng thế sẽ lai mở cửa hai thế giới 1 lần nữa. Cậu đi đi, ký ức về Pokemon sắp biến mất rồi.
_Con người và Pokemon…sẽ mãi mãi là bạn chứ?
Arceus quay lại nhìn Aris, cái nhìn bi thương mà ấm áp nói lên tất cả. Và rồi, nó cũng bước vào luồng sáng
Tất cả rực lên trong khoảnh khắc. Luồng sáng thu lại, rất nhanh , nó thu lại vào Destiny ball rồi biến mất. Cảnh vật trước mắt Aris trở nên tối đen như mực.

…………………………………………� �…………….
Aris tỉnh lại, cậu thấy cậu đang nằm trong nhà mình, như sực nhớ ra điều gì, cậu chạy ra ngoài sân. Ngoài đồng, lũ trâu đang cày ruộng, chó vẫn nằm dài trước cửa, mèo vẫn ngủ trên mái nhà, chim ngoài vườn vẫn hót. Kỳ lạ 1 điều là, Aris có cảm giác thiếu vắng 1 cái gì đó. 1 cái gì đó rất quan trọng, rất thân thiết mà cậu không tài nào nhớ nổi. Aris sực bật ra 1 cái tên:
_Pokemon! Phải rồi! Pokemon đâu hết cả rồi?
Aris chạy ra ngoài làng xem. Khắp nơi tuyệt nhiên không thấy 1 bóng dáng Pokemon nào. Thay vào đó , trên trời chỉ có chim bướm, dưới đất có chuột, sóc…Aris chạy đến hỏi 1 bà cụ bên đường:
_Bà ơi, bà có thấy con pokemon nào không ạ?
_Pokemon là gì hả cháu?
_Là những con thú thần kỳ, rất đáng yêu, có thể bay trên trời, bơi dưới biển…
_Cháu nói gì? Ta không hiểu.
Aris đi hỏi khắp nơi, gặp ai cũng bảo cậu là hâm, trên đời không có những con thú như thế. Aris tiu nghỉu. tất cả kí ức về Pokemon đã bị xoá sạch. Aris thơ thẩn lên đồi cao. Chỗ mà lúc trước là đền arceus giờ chỉ là 1 khu đất trơ trọi. Aris ngồi phịch xuống rầu rĩ.Chợt
_Chào cậu,
1 thằng bé đi tới, nó ngồi xuống cạnh Aris
_Tôi tên là Nôe, cậu tên gì?
_Tôi là Aris, bây giờ tôi đang chán lắm. Không ai tin là có những con thú gọi là Pokemon cả
_Ai bảo là chúng không có thật?
_Cậu đã thấy chúng rồi à?
_Tôi cũng không nhớ nữa, nhưng tôi tin rằng chúng có thật. Chúng luôn hiện diện trong tâm trí những ai luôn có chúng
_Cảm ơn cậu
Aris tươi tỉnh hẳn lên
_làm thế nào để chúng ta gặp được chúng bây giờ?
_Tôi cũng không biết, tôi chỉ có cảm giác khi thế giới này tươi đẹp lên, chắc chắn sẽ có ngày chúng quay trở lại
Aris gật đầu.Đôi bạn mỉm cười cùng ngắm hoàng hôn rực rỡ ánh vàng đang từ từ lặn tắt

…………………………………………� �………………………..
100 năm sau, cơn Đại Hồng Thuỷ diễn ra đúng như dự đoán, Nôe, lúc này đã là 1 lão già, đã đóng 1 con thuyền lớn đưa người và thú, mỗi thứ 1 cặp lên và tránh được kiếp nạn này. Ông được mọi người xưng tụng là vị thánh đã 1 lần nữa khai sinh thế giới. Còn Aris thì sao?
….
Hang nghìn năm sau, tại 1 ngôi làng nhỏ tên là pallet, có 1 đứa bé ra đời…

Chap 71: Hy Vọng

Chap cuối: Hy vọng
Thành phố Athen Hy Lạp, sau cuộc khủng hoảng tài chính 2010, thành phố trông có vẻ kiệt quệ. Các chính sách viện trợ của Châu Âu đổ về đây nhằm cứu vãn tình hình vốn đã tồi tệ hơn sau khi Mỹ và Nhật can thiệp. Nhưng đấy là việc trong thành phố, việc để các nhà kinh tế lo. Còn các nhà khảo cổ, họ vẫn làm việc cần mẫn ngoài ngoại ô thành phố. 1 khu di tích vừa được phát hiện bởi người dân. Nhiều nhà khảo cổ từ khắp nơi trên thế giới đã kéo về đây nghiên cứu khu di tích lạ lung này. Tại hiện trường:
_Ông Satoshi Ketchum, lại đây xem cái này này!
Vị trưởng đoàn khảo cổ Hy Lạp chạy đến xem xét 1 mẫu vật vừa tìm thấy . Một quả cầu tròn tròn , có khắc 1 chữ gì như chữ D. Nó có có 2 mặt. Hình như nó có vẻ mở được, vị giáo sư loay hoay tìm cách mở nó. Một vị giáo sư tên Tim đến vỗ vai ông:
_Ngài Satoshi này, tôi nghe đồn ngài vừa có cháu phải không? Sao không ở nhà cho khoẻ mà lặn lội đến tận xứ sở này?
_Cảm ơn ông quan tâm, cháu tôi tên là Ash Ketchum , nhìn hình có vẻ lanh lợi lắm. Nhất định sau này sẽ là 1 thằng bé tuyệt vời. . Còn tôi thì thú thật là tôi không bỏ cái máu phiêu lưu ra khỏi mình được. Tôi luôn muốn được đi thật xa, khám phá những nền văn hoá mới, đó là tâm nguyện của cả đời tôi.
Tim không nói gì, ông trầm ngâm:
_Có tin đồn rằng khu di tích này trông rất khác với các quần thể kiến trúc Hy lạp thông thường. Trên tường vẽ đầy hình những sinh vật kỳ lạ, biết phun ra lửa, thổi ra băng…Trông thật dị hợm!
Ông Satoshi nói tiếp:
_Thật ra các sinh vật như thế tôi cũng đã từng có nghe qua. Nhiều truyền thuyết trên thế giới kể về những sinh vật huyền hoặc chưa ai nhìn thấy bao giờ. Chúng có từ những bức tranh điêu khắc trong đền thờ ở ĂngKo(CamPuchia), Những bức bích hoạ ở Peru. Những chữ tượng hình Ai Cập, những con chim sấm trong thần thoại da đỏ, quyển sách của Voynich… Tôi cho rằng 1 thế hệ sinh vật nào đó đã từng cai trị cả thế giới này!
_Ôi dào, toàn chuyện tưởng tượng! Tôi chả tin!
Satoshi không nói gì cả. Ông lại tiếp tục việc của mình.Tim lại bắt đầu than vãn:
_ Đợt này chính phủ chắc không tài trợ nữa đâu, họ đã có đủ việc để lo rồi. Xong chuyến này chắc tôi nghỉ, có lẽ sẽ tìm 1 căn nhà ở vùng núi Canada sống qua ngày. Hoặc tìm đến 1 nước Đông Nam Á nào đó, như Việt Nam chẳng hạn, cho yên bình. Tôi chán cái thế giới này lắm rồi, đọc báo bây giờ tòn là xung đột vũ trang, chiến tranh hạt nhân, dịch bệnh, suy thoái kinh tế…Thằng con lớn vừa lấy vợ của tôi chắc còn phải nhập ngũ nữa đây. Nghe mà rầu hềt cả đầu. Còn ông? Ông vẫn làm tiếp à?
Satoshi mỉm cười:
_Tôi nói cái này chắc ông không tin đâu. Ngay từ khi còn bé, tôi đã nghe 1 tiếng gọi, 1 lời thôi thúc. Thôi thúc tôi khám phá những bí mật của thế giới này.
_Nghề này không còn ăn nên làm ra đâu ông ơi, chuyển đi thôi là vừa
_Tôi vẫn cứ muốn tiếp tục cố gắng thôi. Trời có phụ lòng người bao giờ, nhất định 1 ngày nào đó, tôi sẽ tìm được bí mật của những sinh vật huyền bí đó
_Ông có vẻ lạc quan nhỉ?
_Con người ta sống phải có niềm tin chứ. Ông đừng quá bi quan như thế, rồi đây, khoa học sẽ giúp đỡ chúng ta, 1 ngày nào đó, sẽ có 1 thế giới được xây dựng bằng ý thức cao đẹp và lý tưởng vị nhân sinh của con người.
_Ông đừng hy vọng hão huyền
_Không đâu, hy vọng không bao giờ là thừa cả. Hy vọng làm ta có quyết tâm xây dựng và làm nên mọi thứ. Hy vọng là cội nguồn của thế giới này
Gương mặt nhà khảo cổ học người Nhật thoáng 1 nét hiền hoà và bình yên sau khi ông thốt lên câu nói đó. Không ai chú ý đến quả cầu ông đang cầm trên tay.
Quả cầu có chữ D đó
Quả cầu chia 2 mặt đó
Nó đang khẽ động đậy….

1 nhận xét:

  1. có lẽ đây là lý do pkm biết mất khỏi thế giới=))(^_^) truyện rất hay thanh tác giả

    Trả lờiXóa